10 thg 5, 2010

BÀI THƠ KHÔNG ĐỀ


-->
Chiều chiều ra quán cà phê
Nhâm nhi giọt đắng chán chê sự đời
Ngồi buồn lại trách ông trời
Sao không ban phước cho người như tui

Chiều chiều ra quán lai rai
Cụng qua cụng lại mấy chai Sài Gòn
Mới đầu ăn uống thấy ngon
Sau đi xét nghiệm lá gan tiêu tùng

Cà phê bia bọt lai rai
Phì phà điều thuốc mới oai với người
Mới đầu hút thuốc lấy oai
Sau đi xét nghiệm phổi lồi mấy u

Cà phê thuốc lá nhẹ đô
Chuyển qua đi lắc với bồ mới hăng
Mới đầu chỉ lắc nhẹ đô
Về sau phải chích lên đô đã ghiền

Rượi bia với chích xì ke
Lên xe lạng lách có dè chi ai
Thế là chuốc phải nạn tai
Tay chân gãy khúc khiến ai cũng phiền

Xưa dân chết bởi chiến tranh
Ghi vào sử sách lưu danh anh hùng
Nay ta chết bởi thói đời
Gieo sầu chuốc khổ cho người cho ta

Ai ơi nhớ lấy mẹ cha
Bao nhiêu cực khổ mới ra thân mình
Nên mình quyết phải tái sinh
Công phu rèn luyện tái sinh cuộc đời

HCM ngày 09 tháng 05 năm 2010
NQH

9 thg 5, 2010

ĐI HỌC VÕ

Hôm nay được quay phim, vui quá nên em sáng tác 1 bài thơ. Nếu hay thì xin mọi người 1 tràng pháo tay. còn nếu không hay thì các bác đừng cười em nha!

ĐI HỌC VÕ
(Mạnh Tường-Võ đường Nam Huỳnh Đạo Học Viện Hàng Không)

Chiều chiều xuống nét ngồi chơi
Tốn tiền vô ích lại hơi đau đầu
Mặt mày ủ rũ u sầu
Tiền ăn đã hết tiền đâu khi cần

Tình cờ ra đứng giữa sân
Giật mình nghe thấy tiếng '' Hây'' vang rền
Tò mò lại đứng gần xem
Thì ra một nhóm tập tèm luyện công
Tò mò vừa đứng vừa trông
Ba mươi sáu bạn luyện công múa quyền
Nam Huỳnh Đạo võ cổ truyền
Đó là phái võ cổ truyền Việt Nam
Thực lòng tớ cũng rất ham
Nảy ra ý nghĩ hay là tham gia
Ngập ngừng lại hỏi sư ca
Đệ trông như vậy có già quá không
Huynh cười răng trắng như bông
Cầm tay đệ nói đệ trông có tài
Thực lòng đệ rất đẹp trai
Ba mươi sáu bạn không ai đẹp bằng

Đường về thẳng bước băng băng
Quyết tâm luyện võ cho bằng người ta
Không ngờ có kẻ chê ta
Học gì võ ấy trói gà không nên
Tưởng rằng nó nói rồi quên
Không ngờ nó cứ luyên thuyên cả ngày
Mặc cho nó nói cả ngày
Quyết tâm luyện võ có ngày thành công

Hôm nay rảnh rỗi ngồi không
Nằm chơi cũng chán ngồi không sao đành
Thực lòng chẳng muốn nổi danh
Vì sư huynh đệ nên đành làm thơ
Thực lòng chẳng biết làm thơ
Biết đâu tạo được bất ngờ thì sao
Bây giờ lời kết xin chào
Đến sư huynh đệ một lời thân thương.

6 thg 5, 2010

BÀI THƠ VÕ ĐẠO


-->
Đạo con nhà võ
Dám bỏ tấm thân
Ra mà rèn luyện
Biết bao đau đớn
Như nước đun sôi
Như rèn gang thép
Đó là thượng võ
Muốn hạnh phải hành
Hạnh tức nhân văn
Làm con người đẹp
Đẹp mình đẹp đời
Ấy là nghĩa Mỹ
Thiện xuất từ nhân
Không làm đều ác
Tự nhiên tâm lành
An nhiên tự tại
Nhận Chân nhân quả
Gieo gì được nấy
Giống tốt vun trồng
Liền cho quả ngọt
Đó là đạo lý
Trùm khắp nhân gian
Phải lấy vào thân
Gieo nhân rèn luyện
Hái quả kiện cường
Tâm thân hạnh phúc